Trải nghiệm cận tử

Năm 2001, Pim van Lommel, bác sĩ tim mạch tại Bệnh viện Rijnstate ở Arnhem, Hà Lan cùng cộng sự đã công bố một nghiên cứu lâm sàng tiền cứu độc đáo trên tập san y khoa uy tín “The Lancet”. Đối tượng của nghiên cứu là 344 bệnh nhân bị bệnh tim đã được hồi sinh thành công sau khi ngừng tim tại 10 bệnh viện ở Hà Lan. Kết quả nghiên cứu cho thấy có 18% (62 bệnh nhân) cho biết đã trải qua trải nghiệm cận tử.

The Lancet: Nghiên cứu về bệnh nhân bị ngừng tim ở Hà Lan

Năm 2001, Pim van Lommel, bác sĩ tim mạch tại Bệnh viện Rijnstate ở Arnhem, Hà Lan cùng cộng sự đã công bố một nghiên cứu lâm sàng tiền cứu độc đáo trên tập san y khoa uy tín “The Lancet” [406]. Đối tượng của nghiên cứu là 344 bệnh nhân bị bệnh tim đã được hồi sinh thành công sau khi ngừng tim tại 10 bệnh viện ở Hà Lan. Kết quả nghiên cứu cho thấy có 18% (62 bệnh nhân) cho biết đã trải qua trải nghiệm cận tử.

Trong số 62 người báo cáo trải nghiệm cận tử, có 50% người ý thức được mình đã chết, 56% có cảm xúc tích cực, 24% có trải nghiệm ngoài cơ thể, 31% đi qua đường hầm, 23% giao tiếp với ánh sáng, 23% quan sát thấy màu sắc, 29% quan sát thấy thiên cảnh, 32% gặp người đã khuất và 13% nhìn lại cuộc đời.

Kết quả nghiên cứu cho thấy rõ ràng rằng, mặc dù tất cả bệnh nhân đều trải qua cái chết lâm sàng nhưng chỉ có 18% báo cáo về trải nghiệm cận tử. Hơn nữa, không có mối tương quan rõ ràng giữa mức độ nghiêm trọng của bệnh tình và sự xuất hiện hoặc độ sâu của trải nghiệm cận tử. Nếu trải nghiệm cận tử là do thiếu oxy lên não thì hầu hết bệnh nhân đều sẽ trải qua, nhưng thực tế không phải vậy. Do đó, trải nghiệm cận tử không thể được giải thích là ảo giác do thiếu oxy lên não ngay trước khi tử vong. Tương tự như vậy, thuốc của bệnh nhân cũng không liên quan đến việc trải nghiệm cận tử xuất hiện. Nỗi sợ hãi cũng không có mối liên hệ rõ ràng với trải nghiệm cận tử.

Tóm lại, trải nghiệm cận tử là những trải nghiệm có thật và không thể giải thích được bằng các yếu tố sinh lý hoặc tâm lý.

1.3.2 Resuscitation: Nghiên cứu về bệnh nhân bị ngừng tim ở Mỹ

Ông Sam Parnia là Trưởng khoa nghiên cứu hồi sức và chăm sóc tích cực tại Trường Y Grossman thuộc Đại học New York. Ông là một chuyên gia trong lĩnh vực hồi sức cho bệnh nhân ngừng tim, đã cứu sống rất nhiều bệnh nhân cận kề cái chết.

Năm 2014, ông Parnia đã công bố một nghiên cứu quan sát đa trung tâm kéo dài 4 năm trên tập san y khoa nổi tiếng thế giới “Resuscitation” với tựa đề “Nhận thức – Nhận thức trong quá trình cấp cứu ngừng tim – Một nghiên cứu tiền cứu” (AWARE – AWAreness during REsuscitation – A prospective study). [407] Kết quả của nghiên cứu cho thấy, trong 2,060 trường hợp ngừng tim, có 101 trường hợp đủ điều kiện tham gia nghiên cứu, và 9% trong số 101 người đó đã trải qua trải nghiệm cận tử.

Có hai người (2%) mô tả họ có thị giác và thính giác rõ ràng, có thể nhớ lại chính xác quá trình cấp cứu mà họ “đã nhìn thấy” và “nghe thấy,” các chi tiết trong ký ức của họ đã được chứng thực, đủ để chứng minh những cảnh tượng họ nhìn thấy là có thật.

Trong một trường hợp, sau khi tim ngừng đập 20 đến 30 giây, khi chức năng não lẽ ra đã mất đi, nhưng bệnh nhân vẫn duy trì ý thức tỉnh táo. Đây là một thực tế quan trọng cần lưu ý. Nghiên cứu tiền cứu này đã chứng minh rằng ý thức và trí nhớ vẫn tồn tại ở những người bị ngừng tim.

Cùng danh mục

 
Tư vấn ngay